Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 -达咩达咩-
Đông Lăng tính toán về nhà thay đồ trang điểm một cái rồi mới đến chỗ hẹn, không nghĩ tới anh nàng lại ở nhà.

"Lại đi bệnh viện à, tình huống cậu ta thế nào rồi?"

Đông Đường cầm nước trái cây từ phòng bếp đi ra, nhìn trên mặt Đông Lăng không có biểu hiện gì, cảm giác được tâm tình của em gái không được tốt lắm.

"Vẫn như cũ, không có tiến triển gì hết."

Đông Lăng ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng lại trầm đi vài phần.

Số liệu bị nhiễu mang luôn cả ý thức của Văn Hàn đi, cũng không biết cậu ta còn sống hay không. Trên đường về nàng có hỏi 021, nó nói có khả năng cậu ta đang ở trong thân thể người khác, nhưng cũng có thể không.

"Vậy như thế nào sắc mặt lại như kia, anh còn tưởng rằng bệnh tình của cậu ta trở nặng."

Đông Đường thuận tay đem nước trái cây đưa cho em gái, cảm xúc anh đối với Văn Hàn đứa trẻ đó có chút vi diệu, tuy rằng cảm thấy đối phương là một đứa trẻ không tồi, nhưng khi biết cha mẹ tính toán muốn kết thân, anh liền có vài phần bất mãn đối với đối phương, bất quá người hiện tại đã xảy ra chuyện, anh vẫn mong người ta mau chóng tỉnh lại.

Đông Lăng uống nước trái cây rồi thở dài: "Em chỉ phát hiện thế giới này thật yếu ớt."

Quá yếu ớt đi! Không yêu nhau lại phải cùng nhau kết thúc, này có phải hay không quá qua loa!

"Nói bậy gì đó."

Đông Đường búng búng cái đầu nhỏ của Đông Lăng, như thế nào lại thành tiểu nữ sinh bi xuân thương thu rồi.

Đông Lăng lắc lắc đầu, trên mặt đầy vẻ bí hiểm đau buồn, mang theo cảm giác mọi người đều say mình ta thức: "Ca, anh không hiểu đâu."

Em gái anh hiện tại đang cầm kịch bản của nam chủ đó anh biết không! Em gái anh đến việc làm kim chủ cũng không xứng anh biết không!

"Ca, anh nói thử xem, em hiện tại thành lập một cái công ty giải trí thì thế nào?"

Đông Lăng thay đổi đề tài, thử thăm dò trước với Đông Đường, sở dĩ muốn hỏi là bởi vì không có tiền a, nàng nếu muốn mở công ty, đăng ký kinh doanh gì đó đương nhiên phải lôi kéo người trong nhà mới được .

Đây là kết quả tốt nhất của Đông Lăng sau khi nàng tự hỏi, mở công ty giải trí, đem Tống Minh Chỉ làm người dưới trướng công ty, sau đó làm nàng nổi tiếng. Nàng không có biện pháp lấy danh nghĩa cá nhân, việc kinh doanh của nhà nàng không có liên quan gì tới giới giải trí hết, lại chưa chắc mọi người sẽ nể mặt nàng, vẫn là nên từ từ gia nhập vào đó .

Đông Đường nghi hoặc mà nhìn nàng: "Như thế nào bỗng nhiên lại nghĩ tới việc tiến vào giới giải trí, lúc trước ba mẹ đã nói là không nên đi vào sao?"

Sự nghiệp của Đông Lăng kỳ thật cũng có chút liên quan đến giới giải , nơi nàng học chính là trường thanh nhạc nổi tiếng bên nước ngoài, là một tay chơi vĩ cầm, cũng học thêm sáng tác nhạc, nhưng là nghệ thuật nên khá khó kiếm tiền, bất quá Đông ba Đông mẹ cảm thấy không sao cả, vốn dĩ cũng không muốn trông cậy vào việc Đông Lăng kiếm tiền, nàng vui sướng làm phú nhị đại đừng lung tung dính vào giới lộn xộn nào đó là , cho nên bọn họ là khá là phản đối việc Đông Lăng tiến vào giới giải trí.

"Không phải em muốn vào giới giải trí, mà là em muốn mở công ty, tuyển vài nghệ sĩ rồi làm cho họ nổi tiếng, anh hai được không?"

Đông Lăng ngoài miệng làm nũng, trong lòng kỳ thật là nắm chắc, nàng cảm thấy chuyện này hơn phân nửa có thể thành công.

Đông Đường xoa nàng đầu: "Như thế nào bỗng nhiên muốn kinh doanh?"

"Chỉ là muốn thôi, đến lúc đó ca, anh giúp đỡ em một chút, cảm ơn trước."

Đông Lăng chắp tay trước ngực, hướng Đông Đường làm động tác cảm ơn, tự vỗ nhịp, sợ anh hai lát nữa liền ngăn cản nàng, nhanh như chớp chạy về trong phòng.

Đông Đường nhìn bóng dáng em  chạy đi, bất đắc dĩ lắc đầu.

Đông Lăng cũng không dám nói lý do, nếu để người trong nhà biết được nàng làm thế là vì muốn cùng người đẹp làm giao dịch mập mờ, chắc chắn sẽ đem nàng giáo huấn một trận.

021: 【 Như vậy có thể được không? 】

Đông Lăng: 【 Tỷ lệ thành công là 90% đi, chỉ là mở công ty chơi chơi mà thôi, ba mẹ tôi chắc chắn sẽ không từ chối.】

Tuy rằng nàng không có lợi hại như Văn Hàn là có công ty riêng cùng tài nguyên, nhưng cũng là không đến mức cái gì cũng không có.

021 cảm thán: 【 Nha đầu, cô thật không hổ là ác độc nữ xứng khôn ngoan nhất trong truyện. 】

021 muốn tới gắn bó với các thế giới, đương nhiên cũng đã xem áng văn này, tuy rằng do bị số liệu nhiễu đánh sâu vào nên bị quên mất không ít nội dung, nó lại không có quyền hạn để mở khóa mặt sau, nhưng là nó nhớ rõ, trong cốt truyện gốc ác độc nữ xứng sở dĩ có thể có nhiều suất diễn bất khuất kiên cường đến vậy, không thể không liên quan đến gia thế nhà nàng, nàng là tiểu công chúa được cả nhà sủng, Đông gia thậm chí còn trực tiếp gây áp lực để Văn Hàn có thể cùng nàng kết hôn, đương nhiên khi đó thì nam chính vẫn nhỉnh hơn.

Đông Lăng không quá hiểu ý của 021, bất quá nàng cũng không ngốc, kết hợp với môt chút với vai diễn của mình nàng liền hiểu.

Đông Lăng có dự tính trong lòng, biết sự  việc cũng không thể nóng vội, liền cứ trước tiên đem lực chú ý  ở những việc trước mắt. Nàng từ tủ quần áo lựa chọn trang phục muốn mặc trong bữa tiệc, ngồi trước gương trang điểm tháo đồ trang sức.

Chủ đề của bữa tiệc đêm nay là 'không phải người', Đông Lăng định hóa trang thành ma cà rồng, đánh một ít phấn nền làm cho mình nhợt nhạt một chút, lại trang điểm cho mặt mình thêm phần u ám lãnh đạm một .

Nàng trong đầu không khỏi nhớ lại bộ dáng của Tống Minh Chỉ, nghĩ đối phương nếu mà là quỷ hút máu, trình độ ít nhất sẽ cao hơn cả bá tước.

Lãnh đạm, ưu nhã lại cao quý.

Đông Lăng trong lòng nghĩ tới người đẹp, hóa trang tốt, thay quần áo ra cửa.

"Đi Ngô Đồng."

Ngô Đồng là một khu biệt thự, Đổng Nặc chuyên môn dùng nơi đó để mở phòng tiệc.

Vì để xứng với váy cùng nhan sắc của mình, Đông Lăng đặc biệt kêu tài xế từ gara lấy ra chiếc Bugatti Veyron màu đen , đây là chiếc xe mà Đông Lăng yêu quý nhất từ gara.

Đông Lăng lúc ngồi lên, trong lòng lơ đãng nghĩ, về sau chính mình có thể lấy cái xe này dùng để làm tài nguyên, như vậy người khác liền không biết chuyện nàng thật ra không có tiền riêng.

021: 【 Nha đầu, cô giỏi quá, còn chưa có lên làm kim chủ, đã có cái tự giác của kim chủ, tôi còn cho rằng cô là vì danh dự! 】

Đông Lăng khiếp sợ: 【 Cậu đọc lén suy nghĩ của tôi! 】

021 lớn tiếng cãi lại: 【 Cô đổ oan vừa thôi! Rõ ràng là chính cô nghĩ đến vang lớn trong đầu, tôi khó mà muốn giả vờ nghe không thấy! 】

Đông Lăng cảm giác được nguy cơ, hỏi: 【 Vậy về sau tôi có nghĩ cái gì, cậu đều sẽ biết? 】

021 lập tức giải thích: 【 Tôi cũng không dám nói bậy, chúng tôi là hệ thống tốt như thế nào lại rình mò chuyện riêng tư của ký chủ, cô chỉ cần nghĩ thật chuyên chú vào, tôi liền sẽ không nghe thấy được. 】

Đông Lăng hoài nghi: 【 Thật vậy  hả? 】

Nàng lập tức ở trong lòng bắt đầu chuyên chú mắng hệ thống chó này, nếu hệ thống có thể hiện hình ra trước mặt, nàng nhất định phải đem nó băm làm tám mảnh, sau đó ép hỏi nó tác giả của quyển sách này là ai, rồi gửi cho người đó một rương dao.

021: 【 Đương nhiên a, nha đầu, cô còn không tin tôi sao? 】

Đông Lăng phát hiện nó thật sự không phát hiện, yên lòng, có lệ mà nói: 【 Tin. 】

021 kiêu ngạo chống nạnh: 【 Đương nhiên, cô có thể vĩnh viễn tin tưởng hệ thống! 】

Đông Lăng nghĩ, thật là một đồ ngốc a.

021: 【...... Tôi nghe thấy được. 】

Đông Lăng ho nhẹ một tiếng, làm bộ việc gì cũng chưa xảy ra.

Phía trước tài xế nghe thấy tiếng vang, ra tiếng dò hỏi: "Tiểu thư làm sao vậy?"

"Không có việc gì, tiếp tục lái đi."

Bắc Hải 8 giờ, ngọn đèn dầu như dệt.

Đông Lăng vừa vào cửa, liền thấy Trần Thương Thương từ hướng khác lại chỗ nàng, mang đến một làn gió thơm.

"Cậu đây là cái gì, ma cà rồng?"

Trần Thương Thương nhìn Đông Lăng hai cái đạo cụ răng nanh lộ ra cùng da trắng môi đỏ, lập tức đoán được đáp án.

"Phải, cậu đây là......?"

Đông Lăng nhìn Trần Thương Thương trên người mang váy trắng cùng vòng hoa lấp lánh trên đầu, ngữ khí do dự.

Trần Thương Thương bộ dáng ' cậu không hiểu biết gì hết ' vẻ mặt khinh thường nói: "Nữ thần nguyệt quế đó, chẳng lẽ tớ thoạt nhìn không đủ thánh khiết hay sao, còn có cậu xem cái vòng hoa đang phát sáng của tớ này, đây là hào quang của thần nữ!"

"Tớ xem đây rõ ràng là hào quang của thần kinh thì có, bữa tiệc này cũng không cần bật đèn làm gì, đèn quang quanh người thế này thì là cái đèn LED sáng chói còn đâu, cậu đội nó trên đầu là tính cua đàn ông hay là dự định làm bóng đèn."

Một thanh âm phát ra cắt ngang cuộc trò chuyện, tràn ngập ý vị cười nhạo.

Đông Lăng vừa nghe thanh âm này liền biết cuộc thi xéo sắt nhau quen thuộc lại muốn bắt đầu rồi, nàng sớm đã đối với trường hợp này tập thành thói quen, chờ Trần Thương Thương phát huy.

Trần Thương Thương ôm cánh tay hừ lạnh: "Kia so với cậu còn đỡ hơn, Đường Thiến Thiến cậu đây là người sói hay là  tiểu cẩu, xem cái gương mặt béo của cậu đi, há miệng một phát không phải liền ăn được cả đống người còn đâu?"

Hai người càng dán càng gần, nhìn xem có phải hay không sắp tới phân đoạn tác động tay chân không, Đông Lăng không lo lắng chút nào, cầm cái bánh kem nhỏ vừa nhìn vừa ăn.

Có người quen biết đi tới, nhìn cái vòng hoa đang phát sáng trên đầu Trần Thương Thương cười nói: "Trần Thương Thương, cậu là đang hóa trang cái gì?"

Trần Thương Thương còn chưa kịp nói, Đường Thiến hiến liền trừng mắt nhìn hắn trước rồi nói: "Chuyện của người đẹp không cần cậu quản."

Đông Lăng đưa cho hai người bạn thân mỗi người một ly rượu để giải, biết cuộc xéo sắc hôm nay đã kết thúc.

Đường Thiến Thiến u oán mà liếc nhìn nàng một cái: "Lăng Lăng cái người đáng ghét này mắng tớ cậu liền không giúp tớ."

Đông Lăng buông tay: "Tớ còn không phải sợ gây cản trở các cậu phát huy sao."

Các nàng ba người kỳ thật là Đường Thiến Thiến cùng Trần Thương Thương quen biết trước, Đường Thiến Thiến lại thông qua Trần Thương Thương quen biết nàng, ban đầu lúc hai người kia cãi nhau Đông Lăng cũng rất lo lắng, sau lại biết căn bản không cần thiết, này chính là cách chơi thân giữa hai người họ, hằng ngày lẫn nhau sỉa xói đối phương.

Trần Thương Thương miệt thị: "Lăng Lăng sao có thể giúp cậu, người cậu ấy yêu thích nhất là tớ."

Ba người cười đùa một trận, Đông Lăng ăn chút gì đó để lấp bụng, mới lôi kéo bạn bè nàng nói chuyện chính.

"Tớ tính toán mở một cái công ty giải trí, nhưng là ở phương diện này không có nhiều hiểu biết lắm, Thiến Thiến, cậu có thể giúp tớ hỏi mẹ cậu một chút không?"

Trong nhà Đường Thiến Thiến làm kiến trúc, nhưng mẹ nàng từng là ảnh hậu, đối giới giải trí cũng hiểu biết khá nhiều.

Đường Thiến Thiến sảng khoái gật đầu, tò mò hỏi: "Cậu như thế nào bỗng nhiên nghĩ tới việc mở công ty giải trí, Bắc Hải minh châu của chúng ta là muốn vào giới giải trí?"

"Cậu đừng chọc tớ, tớ là muốn làm lão bản."

' Bắc Hải minh châu ' chỉ là do lúc trước có một vị trưởng bối nói vui đùa thôi, nàng đi theo ba mẹ tham gia bữa tiệc do những người nổi tiếng tập hợp lại, chủ tiệc là chuyển tới thành phố Bắc Hải ở, nhưng mà cũng rất có tiếng tăm trong giới kinh doanh, thời điểm thấy nàng liền khen một câu.

Từ đó về sau nàng liền nổi danh, còn có người muốn cùng nàng đính hôn, khi đó nàng mới mười sáu, sợ tới mức ba mẹ nàng suốt đêm mang nàng ra nước ngoài, qua 6 năm nàng mới trở về Bắc Hải, hiện tại trừ bỏ bằng hữu có quan hệ thân thiết ra, cơ bản không ai dám lấy cái này ra đùa.

Đông Lăng chớp mắt, bỗng nhiên có chủ ý, lôi kéo tay hai người chị em tốt hỏi: "Chúng ta có phải hay không là chị em tốt?"

Trần Thương Thương cùng Đường Thiến Thiến đồng thời cảnh giác: "Làm sao?"

"Rót cổ phiếu đi! cẩu phú quý chớ quên, có tiền mọi người cùng nhau kiếm!"

Chủ yếu là một mình nàng thật sự nuôi không nổi nữ chủ, vẫn là lôi kéo thêm hai cái kim chủ cùng nhau bao dưỡng đi.

021 rất là kính nể, giơ ngón tay cái lên: 【 nha đầu, không hổ là cô. 】

Đông Lăng ôm quyền: 【 dù sao biện pháp này cũng hơi khó . 】

Đang ở biệt thự nói chuyện, Tống Minh Chỉ bỗng nhiên liền hắt xì hai cái, giữa mày hơi nhíu.

Vương Bất Ly: "Bị cảm? Cần tớ lấy thuốc cho cậu không?"

Tống Minh Chỉ lắc lắc đầu, thân thể cô vẫn luôn không tồi.

Vương Bất Ly đùa nói: "Một cái là mắng hai cái là nhớ, nói không chừng đang có ai đó nhớ cậu."

Tống Minh Chỉ không tỏ ý kiến, tiếp tục đề tài lúc nãy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro